Trần Tương Vân thở dài: “Bà có thể không lo lắng sao? Mấy người làm bác sĩ rất cực khổ, ra ngoài một chuyến trở về đều sẽ gầy đi rất nhiều, không biết hai thằng nhóc kia phải chịu bao nhiêu khổ sở, làm binh lính cũng không dễ dàng gì.”
Điều này Tô Tây không thể phủ nhận, nhớ lại lúc chia tay, Tạ Trăn và anh trai rõ ràng đã gầy đi rất nhiều, Tô Tây im lặng không nói.
Hai người về đến nhà cũng đã điều chỉnh xong tâm trạng, Tô Tây ngồi xổm bên giếng giúp bà nội Trần rửa sạch rau củ, còn không quên nhỏ giọng nói với bà cụ: “Bà nội, hôm nay rõ ràng em gái Phó đoàn trưởng Ngô to lớn thô kệch như vậy, sao bà có thể khen được như vậy chứ.”
Tô Tây vẫn cảm thấy con gái nhất định không vui khi được khen như thế, có lẽ là do em gái Ngô tính khí tốt, vui vẻ hoà đồng nên buổi trưa mới có thể cười tươi như vậy.
Bà nội Trần dùng dao cắt bỏ đầu và đuôi của củ cải đã rửa sạch, nghe những lời này bà cụ không để ý lắm: “Cháu không hiểu đâu, có nhiều nhà thích có cô con dâu như vậy, cho nên mới nói rằng đó là một lời khen ngợi.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây