Cũng may là Tạ Trăn nhắc nhở cô, nếu không đồng hồ cũng sẽ bị hỏng.
“Hình như em nghe thấy tiếng nước.”
Tô Tây nhéo nhéo ngón tay người đàn ông.
Tạ Trăn quay đầu lại, từng giọt mồ hôi từ trán anh trượt xuống cằm, sau đó theo yết hầu gợi cảm kia trượt xuống cổ áo, anh không chút để ý, hiển nhiên đã quen với hoàn cảnh tệ như nơi này, ngón tay của anh chỉ về một hướng trống vắng nói:
“Phía trước cách đó không xa có một dòng sông đi gần một giờ, nếu không chúng ta ngồi nghỉ chút? ”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây