Những người nhà đó vẫn chen lấn xô đẩy, Tô Tây vô cùng tức giận vì sự ngu xuẩn của những người này, cô gắt lên: “Tôi là bác sĩ, tránh đường cho.”
Lúc này, y tá trưởng và mấy y tá cách đó không xa cũng chạy tới.
Y tá trưởng yêu cầu vài y tá trẻ xếp thành một vòng tròn, tạo ra một khoảng trống cho Tô Tây và bệnh nhân.
Sau đó, y tá trưởng đi đến bên cạnh Tô Tây, khi bà ấy nhìn qua, trong lòng lập tức trở nên hồi hộp, bà ấy lại đưa tay sờ sờ: “Bác sĩ Tô, đứa trẻ này không có nhịp tim, phẫu thuật cũng không kịp rồi.”
Tất nhiên Tô Tây biết rằng không có nhịp tim, bị ngạt thở bởi một dị vật mắc kẹt trong cổ họng, chuyện này thực sự sẽ dẫn đến việc ngừng tim do thiếu oxy, nhưng khoảng thời gian vài phút sau đó được coi là thời gian vàng trong cấp cứu.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây