Tống Hòa sửng sốt một chút: “Sao vậy?”
Mạnh Bội Lan bĩu môi một cái, liếc mắt nhìn mấy bác gái ông cụ bán đồ ăn ở đâu hẻm, lặng lẽ nói: “Chị biết không, bây giờ có lúc tiền lương mỗi tháng của bọn em còn kém hơn mấy người bán đồ ăn kia nữa.”
Nói xong, cô ấy thích thú nhìn Tống Hòa một cái: “Nửa năm này chị bán quần áo cũng kiếm được không ít đi?”
Mạnh Bội Lan đoán ít nhất Tống Hòa cũng kiếm được ba bốn nghìn, chậc chậc, đây chính là tiền lương mấy năm cô ấy làm việc ở Cung Tiêu Xã đấy!
Xem như Tống Hòa phục cô ấy rồi, nghiêm túc quan sát hai mắt của cô ấy, không thể tin nói: “Đây là chén cơm sắt, hơn nữa cô từ chức, có thể đi làm cái gì chứ?”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây