Hai ngày sau, đoàn người Tống Hòa đến thủ đô.
Ngày đến thủ đô, thủ đô cũng rơi từng bông tuyết to như lông ngỗng, trời đông tuyết phủ, vô cùng lạnh lẽo.
Sau khi Tống Hòa ra khỏi trạm xe lửa thì lạnh đến mức dậm chân, không đến mấy giây chóp mũi đã trở nên đỏ ửng, không ngừng hít lỗ mũi.
Giờ này chính là ban đêm, ánh đèn ven đường cung cấp chùm ánh sáng cuối cùng trong đêm tối, làm cho người ta cảm thấy rất yên tâm.
Lục Thanh Hoài đặt hành lý ở ven đường, sau đó nhẹ nhàng ôm Tống Hòa vào lòng: “Rất lạnh sao?”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây