Đột nhiên Lục Thanh Hoài kéo cô lại, cười trầm thấp nói: “Em không sợ gặp nguy hiểm ở bên ngoài sao? Hai ngày trước anh gọi em đi ăn cơm ở tiệm cơm Quốc Doanh, không phải em nói sợ ăn đau bụng không đi sao?”
Tống Hòa yên lặng liếc nhìn anh một cái: “Anh sao lại nhiều chuyện như vậy, anh đi ngủ đi.”
Nói xong, cô giúp anh đắp chăn, sau đó tắt đèn ra ngoài.
Con người này của cô rất kỳ lạ, chưa đến ngày này thì cô lại rất căng thẳng, làm bất cứ chuyện gì cũng cẩn thận.
Nhưng khi đến ngày này rồi, trái lại nghĩ thoáng ra, thích thế nào thì thế đó đi.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây