Tống Ninh Ngọc buồn cười vỗ vỗ cậu, lúc đang nói, Mễ Bảo đã mặc quần áo tử tế đi ra.
Mễ Bảo vào trong phòng bếp, lúc đi ngang qua phòng khách thì nói một câu: “Không sao đâu, chờ mấy ngày nữa về quê, Đại Oa, anh có thể ăn đủ.”
Tống Ninh Ngọc vội vàng hỏi: “Hai đứa muốn về nông thôn sao?”
Trong phòng bếp Mễ Bảo vừa đốt lò lửa vừa trả lời: “Bọn cháu còn chưa tìm được công việc, cũng không thể ở nhà không làm gì được. Hôm nay công xã Hà Tây của chúng ta phát triển vô cùng tốt, ở nông thôn cũng không kém hơn ở thị trấn.”
Tống Ninh Ngọc tỉ mỉ suy nghĩ một lát, thở dài: “Trái lại cũng đúng! Trừ những công nhận ngồi phòng làm việc trong thị trấn ra, những người còn lại cũng bận rộn từ sáng đến tối giống như người nhà quê chúng ta.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây