Sau khi bàn xong tất cả mọi chuyện, cũng đã hơn một giờ chiều,
Sau khi nói chuyện làm ăn xong, trên mặt Tạ Chiêu Khánh nở nụ cười, giống như ánh mắt trời, rất rực rỡ.
Ngày hôm qua Tống Hòa đã bị nụ cười này là lừa.
Lúc này nói chuyện xong, cô thấy được anh ta không nhịn được nở nụ cười vô cùng chân thật, liền hiểu được người này vẫn luôn mang một lớp mặt nạ.
Bọn họ rời khỏi trường học, nửa đường Tạ Chiêu Khánh hỏi: “Nhà của tôi cách chỗ này không xa, nếu không đến nhà tôi, tôi mời mọi người một bữa cơm?”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây