Cùng lúc đó, trong một mảnh nhà trệt của khu dân cư ở phố Đông, có một người mới vào đến trong nhà.
Tạ Chiêu Khánh kiễng chân, cẩn thận từng li từng tí đi hết con hẻm nhỏ ướt dầm dề, rồi rẽ một cái, dừng lại trước một cái sân.
Anh ta gõ nhẹ lên cửa, một chốc sau cửa được mở ra từ bên trong.
Chỉ thấy có một cậu bé thò đầu ra, sau đó nở nụ cười: “Anh hai, anh về rồi, ăn cơm chưa thế, nhanh vào ăn cơm thôi.”
Tạ Chiêu Khánh lúc này mới lộ ra vẻ mệt mỏi, xoa đầu em trai, đóng cửa đi vào phòng bếp.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây