Mễ Bảo tiếp tục nói: “Em cảm thấy chị không chỉ nên chạy bộ nửa tháng, chờ sau khi trở về em muốn nói với chị cả một chút, loại thể chất này của chị phải chạy hơn mấy tháng mới được.”
Tinh thần của Tiểu Muội vẫn chưa quay trở về.
Giờ phút này nói chuyện hay chuyển động đều rất tốn sức, trong đầu rất linh hoạt, nhưng thân thể lại vô cùng mệt mỏi.
Nếu Tống Hòa ở chỗ này, bảo đảm có thể nhìn ra được đây không phải là bộ dạng mình chạy xong tám trăm mét sao?
Mễ Bảo “Ực ực” muốn mấy ngụm nước, cậu cũng không chạm miệng vào, chờ sau khi uống xong lại đưa bình nước cho Tiểu Muội, tiếp tục quở trách cô bé.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây