Phương Bách Lý nhìn khuôn mặt ửng đỏ của anh, lập tức hiểu, trêu ghẹo nói: “Đối tượng của em gửi cho em?”
Lần này Lục Thanh Hoài gật đầu một cái.
Anh yên lặng đóng cửa lại, sau đó mở túi vải ra.
Nhìn thì thấy túi vải không có lớn, cũng không đựng được bao nhiêu đồ. Nhưng lúc lấy đồ ăn từ bên trong ra, quả thật làm cho người ta nuốt nước miếng.
Một lon tương thịt tràn đầy, bên trong vừa nhiều dầu vừa nhiều thịt.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây