Lúc đầu Tống Hòa không đặc biệt hy vọng Châu Châu vào nhà trẻ, không phải là cô chê cô bé, mà là bởi vì cô có thể tưởng tượng được sau khi cô bé vào nhà trẻ cuộc sống sẽ là dạng gì.
Mắt của cô bé bị mù, lúc đứa trẻ khác vẽ tranh, chơi đùa, cô bé chỉ có thể ngồi ở một góc xó xỉ, giống như bị cả thế giới từ bỏ vậy.
Ở trong toàn bộ nhà trẻ, Châu Châu chỉ nói chuyện với Tống Hòa mà thôi.
Châu Châu là bất hạnh, nhưng lại cũng may mắn.
Năng lực tính nhẩm của cô bé là rất nổi bậc, nếu đào tạo thật tốt, không sợ không sống được ở niên đại này.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây