Tiểu Mông nhận thư tín, trên mặt lại lộ vẻ hiểu rõ: “Tôi đang nghĩ sao tới tận ba ngày anh mới gửi thư thế, thì ra bức thư này lại dày như vậy.”
Lục Thanh Hoài cười khan hai tiếng, vội vã ừ hai câu sau đó quay người đi.
“Nhìn thấy không, đỏ mặt rồi!” Tiểu Mông chỉ vào bóng lưng của Lục Thanh Hoài, quay sang nói với chiến hữu.
Anh ta nhịn không được cười ra tiếng: “Chuyện này đúng là khó khăn, tôi thấy Tiểu Lục này đọc thư của người yêu mà đỏ hết cả mặt, hai người rõ ràng là rất mặn nồng…ôi, muốn gặp mặt rất khó.”
Tiểu Mông cảm thán hai tiếng, lại cùng mấy người bên cạnh bắt đầu kiểm tra trong thư có tin tức trái với lệnh cấm hay không.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây