Điền Bảo Châu vừa nói vừa xoay người rời đi, sau đó vội vàng chạy đến chỗ mấy bạn cùng phòng đang làm việc ở đồng ruộng.
Ánh mặt trời buổi sáng, bắt đầu trở nên nóng rực lên.
Luyện Tú An đứng trong căn phòng lớn, đang quan sát tình trạng sấy khô của nấm trúc.
“Chao ôi, cháu đến khi nào, gần đi rồi phải không?”
Bà ấy xoay người liền nhìn thấy Tống Hòa, kinh ngạc hỏi.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây