Tống Hòa chần chừ một lúc, cuối cùng vẫn nói: “Thật ra thì anh cũng không cần làm như vậy.”
Thật ra, tối hôm qua cô có thể đến nhờ mấy thanh niên trí thức ở bên cạnh qua đây giúp đỡ.
Lời này của Tống Hòa không đầu không đuôi nhưng Lục Thanh Hoài có thể nghe hiểu rõ ý nghĩa của câu này.
Vẻ mặt của anh ngẩn ra một lúc, anh nhanh chóng nói: “Không phải như cô nghĩ đâu, tôi thực sự coi Đại Oa như một người bạn và người thân của mình.”
“Tôi và Đại Oa đã quen biết được hai năm, cho nên chúng tôi cũng là bạn của nhau.” Anh cắn cắn môi giải thích.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây