Ban đêm đen kịt yên tĩnh, vầng trăng trên bầu trời trốn vào trong tầng mây, sao đầy trời cũng dần biến mất, chỉ còn mấy ngôi sao vừa to vừa sáng.
Lúc này nhiệt độ đã giảm mấy độ so với trước lúc ngủ, Tống Hoà mặc áo mỏng mở cửa, một trận gió lạnh thổi vào mặt, phát ra tiếng vèo vèo, lạnh đến mức cô rùng mình một cái.
Tống Hoà vòng qua bàn cơm thật nhanh, mở cửa phòng của Đại Oa và Mễ Bảo. Cô thuận tay lấy đèn pin trên bàn của hai đứa bé, mở đèn pin lên đi về phía giường.
Chỉ thấy dưới ánh sáng của đèn pin Đại Oa nhắm mắt lại, trằn trọc trở mình qua lại giống như rất khó chịu.
Ở một bên Mễ Bảo nhíu mày, hình như là bị ồn bởi động tác của Đại Oa.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây