Lần này đến phiên Tống Hòa có chút ngạc nhiên: “Hình của tôi?”
Chủ nhiệm Túc gật đầu: “Đúng, nhưng mà cũng không tính là báo, mà là bài tuyên truyền. Đó là chuyện của năm ngoái rồi, lúc đó bài tuyên truyền được dán ở cửa của nhà máy chúng tôi, có không ít người nhìn thấy.”
Nói xong, ông ta nỗ lực nhớ lại một chút: “Ừ, hình như là cô đang lau mặt cho một cô bé hay là đang làm gì đó. Dù sao bức ảnh đó thật sự rất đẹp, sau này còn có lần tôi nhìn thấy cô trên báo thanh niên.”
Ông ta vừa nói xong câu này, Trần Khoa đứng bên cạnh lập tức hít một ngụm khí lạnh, kinh ngạc quay đầu nhìn về phía Tống Hòa.
Tống Hòa ngơ ngác: “Tôi quả thật không hiểu được, bình thường tôi không đặt báo thanh niên. “
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây