Người phụ trách chuyện này là thanh niên tên Trần Khoa. Mấy người họ tuổi không lớn, không có kinh nghiệm. Cũng không hiểu sao công xã Hà Tây lại cử bốn người trẻ tuổi đến, sao không cử một người có kinh nghiệm đến chứ?
Trong đầu ông ấy có rất nhiều suy nghĩ, nhưng nét mặt vẫn như cũ.
Trần Khoa nghĩ thầm, rằng lần này thời gian cấp bách, dứt khoát lấy Nấm tre từ trong túi ra.
Anh ta chỉnh kính, nghiêm túc nói: “Chủ nhiệm, nhìn xem, đây là sản phẩm đặc biệt của Công xã Hà Tây chúng tôi, Nấm tre đấy ạ.”
Chủ nhiệm Vương đột nhiên đứng dậy, đứng sang một bên rửa tay, lấy khăn lau tay rồi mới cầm nắm măng lên nhìn.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây