Phòng của cô đóng kín, không có gì thổi vào cả, cho nên ngọn đèn dầu đang đốt kia cũng không lay động.
Nhưng lúc này cô lại cảm thấy tâm phiền ý loạn, dứt khoát thổi tắt đèn, cầm một cây đèn pin ra.
Cũng đã qua mấy năm từ khi cô xuyên đến đây, cô đã quên mất cách viết đơn xin vào đảng rồi.
Ai đúng thật là, Tống Hòa nhìn tờ giấy trống không, khóc không ra nước mắt.
Lúc này không thể mượn của bạn học để tham khảo, không có Baidu để cô tìm kiếm. Nếu tìm chủ nhiệm Luyện hỏi, chủ nhiệm Luyện có cho rằng tư tưởng của cô không đủ tích cực không?
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây