Sau khi nói chuyện xong, Luyện Tú An bắt đầu đuổi người. Chẳng qua Tống Hòa còn có chuyện lớn chưa nói đâu, sao có thể đi được.
Vẻ mặt của cô thay đổi, cười hỏi: “Chủ nhiệm, không biết thím còn dư phiếu bông vải không ạ?”
Động tác cầm bút của Luyện Tú An dừng lại, không ngẩng đầu, nói thật nhanh: “Không có, ai mà dư cái này chứ.”
Tống Hòa sâu kín thở dài một hơi: “Mùa đông năm nay thật là khổ mà, nhà cháu có ba đứa bé, toàn dựa vào một mình cháu gánh vác, ngày nào cũng lạnh cóng không biết làm thế nào đây...”
Luyện Tú An bất lực: “Nếu nhà cháu sống khổ như vậy, vậy nhà ai dám sống tốt chứ.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây