Tống Hòa gật đầu một cái: “Đúng vậy đây là của 《 Văn học nghệ thuật thanh niên》, là nơi nhiều nhà văn tài ba đăng văn chương của mình lên, rất là nổi tiếng , có rất nhiều người muốn được lên tập san này nha.”
Hơn nữa đoán chừng kỳ tập san này là kỳ cuối của những năm gần đây, trong ấn tượng của Tống Hòa vào thời kỳ đặc biệt nó sẽ dừng xuất bản mấy năm, đến năm 1970 mới khôi phục lại.
Cô xúc động nói một tiếng với thím Quế Hoa: “Cẩu Oa Tử rất có thiên phú về mặt viết văn, nếu không sao chỉ mới gửi bản thảo một lần đã được đăng lên rồi? Sau này sẽ ăn bát cơm viết văn này, có lẽ chờ Cẩu Oa Tử trưởng thành rồi, viết một câu chuyện về thím, để cho tên của thím cũng được biết rộng rãi, để cho quốc gia của chúng ta biết đến thím Quế Hoa, vậy thì vô cùng tốt rồi!”
Lời này, làm cho cả người thím Quế Hoa run rẩy.
Bà ta từ từ nhìn cây roi trên tay mình, trong lòng nghĩ Cẩu Oa Tử viết truyện cho mình… Nếu có thể viết?
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây