Dù sao sau này Cẩu Oa Tử luyện tập thêm, tuyệt đối có thể viết ra những áng văn của Tống Hòa. Nhưng Tống Hòa luyện tới chết cũng rất khó viết ra được kiểu văn của Cẩu Oa Tử.
Cẩu Oa Tử được cô khích lệ thì vô cùng vui mừng: “Em viết rất lâu rồi, em còn đi ra ruộng ngắm ếch rất nhiều ngày đấy.”
Nói xong, nó chỉ chỉ cánh tay: “Cô giáo Tiểu Hòa nhìn mà xem, ở đây toàn là nốt muỗi chích.”
Tống Hòa bừng tỉnh đại ngộ: “Cô đã nói rồi, ếch do em viết sao có thể hoạt bát thú vị tới vậy chứ.”
Cô đưa cuốn sổ cho Cẩu Oa Tử: “Em nhìn thử đi, cô đã giúp em sửa sơ sơ lại rồi, vẫn còn một ít chưa sửa.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây