Lúc này Tống Hòa tỉ mỉ đọc lại, phát hiện sự mới lạ trong chuyện xưa của Cẩu Oa Tử không thua kém các đại lão kia chút nào, trí tưởng tượng phong phú này của nó đủ để khiến người ta không còn chú ý tới cách hành văn không thuần thục.
Nếu như kiên trì sáng tác, Cẩu Oa Tử chưa chắc không thể trở thành những đại lão bán chạy sách của sau này.
Trong lòng Tống Hòa liên tục khen ngợi, mà Cẩu Oa Tử đang học ở công xã cách đó rất xa lại đang lo sợ bất an.
Tiết học này chính là tiết ngữ văn mà nó thích nhất, nhưng nó lại chẳng có tâm tư nghe giảng, tâm tư đều hướng về phương xa rồi.
Chắc là cô giáo Tiểu Hòa sẽ không cảm thấy nó viết rất kém đâu nhỉ?
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây