Tới chỗ này ba ngày, Lục Thanh Hoài có cảm giác không giải thích được đó là dường như ba đứa trẻ này là bạn bè thân thiết với anh vậy.
Ba đứa trẻ này càng trở thành khách quen ở đây.
Ngắn ngủi vài giây, Lục Thanh Hoài suy nghĩ rất nhiều, lúc hồi thần, Mễ Bảo đã đi vào trong sân, đứng ở trước mặt anh.
Mễ Bảo tròn vo mắt nhìn anh, rõ ràng tuổi không lớn lắm, lại nỗ lực làm ra dáng vẻ trưởng thành, thật khiến người khác dở khóc dở cười.
“Anh ơi, anh xong rồi.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây