Anh nhẹ nhàng vuốt tóc cô, thấp giọng nói: "Muốn khóc thì cứ khóc đi."
Thật ra sau một tuần điều chỉnh, Lâm Tĩnh cảm thấy bản thân không còn buồn như vậy nữa. Nhưng khi cô được anh ôm vào lòng, khi cô được anh nhẹ nhàng vuốt mái tóc, khi cô nghe thấy lời này của anh, cô đã mất khống chế.
Nước mắt cứ từng giọt từng giọt rơi xuống, dần dần thấm ướt bộ quân phục trên người anh.
Trong lòng Lâm Tĩnh, Lâm Quốc Văn luôn là một người ba công bằng, chính trực, ông ấy luôn đối xử bình đẳng với hai con của mình.
Từ nhỏ tới lớn, Lâm Vệ Đông có những gì cô cũng đều có, Lâm Vệ Đông không có, Trương Tú Mai cũng nghĩ cách mua cho cô. Thậm chí ngay cả cơ hội đi học đại học, mặc dù là vì thành tích của cô rất tốt, nhưng những nhà bên cạnh đều là con trai đi học, con gái đi làm sớm, mà gia đình chỉ đủ điều kiện cho một đứa đi học, cuối cùng họ đã chọn cô...
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây