Mặc dù trong nháy mắt Trần Phương có chút sợ Lâm Tĩnh, nhưng cô ta cũng không cảm thấy hành vi của mình có gì không ổn, nghe được lời nói lạnh lùng mà châm chọc của Lâm Tĩnh, cô ta liền cảm thấy có chút bực bội, lớn tiếng nói: “Tôi là nghe được ba mẹ nói chuyện, nhưng không phải tôi lo lắng cho cô à, cô nói xem Phương Á Lan người ta điều kiện không tốt bằng cô đã tìm được doanh trưởng, còn cô tìm được đối tượng thế nào?
Lâm Tĩnh nghe vậy sắc mặt cũng lạnh đi: “Tôi nhớ là tôi tìm đối tượng chứ không phải chị.
“Đúng là cô đang tìm đối tượng, nhưng với tư cách là chị dâu của cô, tôi không thể cho cô vài lời khuyên à? Trần Phương nói một cách tự nhiên: “Lần này cô tìm đối tượng, bao nhiêu tuổi thì không nói nhưng lại là người ngoài vùng. Ở Hồ Dương anh ta không có nhà, kết hôn với anh ta thì cô ở đâu? Có lời không tốt tôi phải nói trước với cô, nếu cô kết hôn với anh ta, sau khi cưới cũng đừng nghĩ ở trong nhà này.
Sắc mặt Trương Tú Mai đen lại, không thèm lo cho nhà mình xấu mặt, chỉ vào Trần Phương chửi: “Tôi thấy cô là mất trí đến điên rồi! Tĩnh Tĩnh là con gái tôi, có thể ở nhà này hay không là quyền của tôi, Trần Phương cô có tư cách gì để nói. Hơn nữa, cô quên những lời lần trước tôi nói với cô rồi hả?
Trương Tú Mai quay sang nói với con trai: “Lâm Vệ Đông, hôm nay mẹ nói chuyện này, hoặc là con ly hôn với cô ta, không thì vợ chồng các người cút khỏi đây!
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây