Nhưng Kỷ Minh Quân không ở trên núi quá lâu, trước sau cũng chỉ nửa tiếng.
Chỉ là sau khi trở lại Tạ gia, tâm tình anh có chút không tốt lắm, lôi kéo Lâm Tĩnh nói không ít chuyện khi còn bé. Kỳ thật trong đầu anh ký ức về cha mẹ cũng không nhiều, anh không nhớ đã bị đưa đến nhà đồng hương, số lần gặp mặt cha mẹ có thể đếm trên đầu ngón tay.
Nhưng hắn thường xuyên sẽ nhớ tới cha mẹ, đặc biệt là Tây Tây sinh ra, sau khi anh cũng làm cha, anh thường thường sẽ nhớ tới lần cuối cùng cha đến thăm anh nói, chờ chiến tranh kết thúc sẽ đón anh trở về.
Lúc đó anh đã thất vọng rất nhiều lần, nghe cha nói như vậy, trên mặt cũng không có vui mừng, chỉ nói hai chữ: “Lừa đảo.
Mãi đến thật lâu sau, anh vẫn nhớ rõ vẻ mặt áy náy của cha mình lúc ấy.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây