Nhưng dù là ở bên ngoài hay là trong phòng khách, cửa đều mở toang, không khí lưu thông nhanh, hơn nữa anh mùi thuốc anh bôi cũng không nồng, cách xa ngửi không được. Buổi tối ngủ thì khác, đóng cửa sổ lại, hai người cũng không có cách nào cách nhau quá xa, Lâm Tĩnh nhất định sẽ phát hiện.
Cho nên lúc tắm, Kỷ Minh Quân cố ý xoa xoa bả vai bôi thuốc, xoa đến khi không nhìn ra màu sắc thì thôi.
Lâm Tĩnh đoán được ý đồ của anh, nhất thời tức giận nói: “Anh có khả năng không sợ đau, cứ như vậy ngủ cả đêm là được rồi. Nói xong xốc chăn đưa lưng về phía anh nằm lên giường.
Kỷ Minh Quân thấy cô thật sự tức giận, vội vàng đến gần gọi tên cô nhận sai.
Nhưng trong lòng Lâm Tĩnh tức giận, nhắm mắt lại không để ý đến anh.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây