Chính là bởi vì như thế, anh mới đắn đo suy nghĩ hoài chuyện trong mơ, muốn biết rõ ràng là thật hay giả.
Chẳng qua hiện tại tuy rằng có thể xác định giấc mơ chỉ là giấc mơ, nhưng nghi ngờ về bộ quần áo kia lại không biến mất, nhưng bởi vì anh chưa từng thấy cái áo bông của Lâm Tĩnh, bởi vậy anh cũng không thể xác định cái áo bông kia chính là cái mà Lâm Tĩnh đã mặc trong mơ.
Kỷ Minh Quân đang suy nghĩ, thì thấy Lâm Tĩnh cười khanh khách nhìn anh, hỏi: “Có khi nào trước kia anh đã từng gặp em không?
“Hả? Kỷ Minh Quân giật mình.
“Nếu quả thật là cùng một bộ quần áo, anh không thấy em mặc làm sao biết em có bộ quần áo này? Nếu như nói lúc trước chúng ta từng gặp nhau, nhưng bởi vì chỉ nhìn thoáng qua, cho nên anh không nhớ rõ diện mạo của em, em cũng không biết mình đã gặp anh, nhưng trong tiềm thức anh vẫn nhớ rõ bộ quần áo này, sau đó nằm mơ đã mơ thấy.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây