Nhưng Tây Tây quá đáng yêu, hai người ôm không chịu buông tay, giữa đường Lâm Tĩnh và Kỷ Minh Quân đòi về bọn họ cũng không chịu, thế là giữ người lại tới giờ cơm tối. Dù sao cũng phải ăn cơm tối, để cho người ta bụng rỗng rời đi không hợp lý lắm, nên giữ cả nhà lại luôn.
Có điều Tây Tây chơi suốt cả buổi chiều, đã sớm buồn ngủ đến ngáp, chờ Hoàng Nguyệt Cầm làm xong cơm tối cô bé đã ngủ say.
Tuy rằng Tây Tây đang ngủ, nhưng lúc ăn cơm tối cô bé vẫn là chủ đề chính, đặc biệt là Hoàng Nguyệt Cầm, cứ nói ba câu là nhắc tới Tây Tây, trong lời nói tràn đầy yêu thương dành cho cô bé, hờn giận đây không phải cháu gái ruột của mình.
Nghĩ vậy Hoàng Nguyệt Cầm không nhịn được thở dài.
Con trai bà mặc dù nhỏ hơn Kỷ Minh Quân vài tuổi, nhưng cũng đã hai mươi bốn hai mươi lăm tuổi, bởi vì làm bộ đội ở một hải đảo nào đó ở phía nam, hai ba năm chưa chắc có thể trở về một chuyến. Năm ngoái vốn dĩ nói sẽ trở về lễ mừng năm mới, kết quả cuối cùng gọi điện thoại về nói phải làm nhiệm vụ, năm nay lại hơn vậy nữa, báo phải làm nhiệm vụ từ lâu, không về được.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây