“Hai người bàn bạc với nhau là được rồi. Chu Yến Hồng cười nói rồi rời khỏi văn phòng cho Lâm Tĩnh thay quần áo.
Lâm Tĩnh thay quần áo xong thì ra khỏi văn phòng của Chu Yến Hồng, vừa hay gặp Vương Ái Phương vừa bước ra từ văn phòng công đoàn, cô ấy biết kết quả lần xem mắt này của Lâm Tĩnh nên vừa thấy cô đã không nhịn cười được.
Lâm Tĩnh bị cô ấy cười nên có chút ngượng ngùng, vừa hô lên “ Cán sự Vương xong đã vội vàng xuống lầu.
Bởi vì nói chuyện với Chu Yến Hồng làm chậm trễ thời gian một chút, nên lúc Lâm Tĩnh đến được phân xưởng đã muộn mất vài phút.
Thật ra lần này cũng không phải chuyện gì lớn lao cả, tuy rằng mọi người đều ở rất gần nhưng người có đồng hồ lại chẳng được bao nhiêu, không chú ý tới thời gian đi thì sẽ muộn, hoặc là trên đường gặp chuyện gì đó trì hoãn cũng có thể sẽ đến trễ. Bình thường chỉ cần không phải thường xuyên như vậy, thời gian đến muộn cũng không quá trễ thì tổ trưởng đều sẽ mắt nhắm mắt mở, nếu không thì trưa ngày hôm sau tới sớm một chút làm bù thời gian là được.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây