Sau khi bước vào tháng mười trời tối càng lúc càng sớm, còn chưa tới sáu giờ rưỡi, màn đêm đã hạ xuống, trong sân nhà còn có ánh đèn, bên ngoài cũng chỉ có ánh trăng yếu ớt chiếu sáng.
“Ừ, em đạp xe qua đó, chút xíu rồi về, anh giúp em nói với mẹ một tiếng đi. Lâm Tĩnh nói xong liền đưa tay giữ đầu xe đạp.
Vừa rồi đi đón Lâm Tĩnh, Kỷ Minh Quân đã cảm thấy trạng thái của cô không tốt lắm, lúc này nghe cô nói như vậy cũng không buông tay, mà là gọi quân tẩu ở phía sau tới, phiền đối phương đến nhà bọn họ nói với Trương Tú Mai một tiếng.
Người kia quân tẩu ở phía sau tòa mười tám, nhắn cho Trương Tú Mai một tiếng cũng thuận tiện, chỉ là cô ấy có chút khó hiểu, hai người tới cửa nhà rồi, tại sao không tự mình đi vào nói?
“Có chút việc gấp phải làm. Kỷ Minh Quân trả lời.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây