Tiếng của cô cũng không lớn nhưng vẫn đánh thức Kỳ Minh Quân nằm bên cạnh. Anh bật dậy, bởi vì nhanh quá mà ngửa người về sau quá độ, nếu không phải kịp thời vịn vào giường bệnh phía sau thì không chừng đã ngã xuống đất rồi.
Mặc dù phía dưới rất đau nhưng hiện tại tâm trạng Lâm Tĩnh rất tốt, cô cười nói: “Anh từ từ thôi.
Kỳ Minh Quân vốn hơi ngửa đầu, nghe thấy tiếng Lâm Tĩnh, ánh mắt anh từ từ hạ xuống, cuối cùng đừng lại trên mặt cô không nhúc nhích.
Lâm Tĩnh bị nhìn đến đỏ mặt, sờ sờ mặt hỏi: “Anh làm gì mà nhìn em ghê vậy?
Kỳ Minh Quân nghe vậy thì thở ra một hơi, chậm rãi ngồi vững, trầm giọng nói: “Anh nằm mơ.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây