Trần Phương loạng choạng và ngã xuống giường bệnh, xoay người ngồi dậy: "Chưa đủ! Anh muốn ly hôn với em, đủ thế nào mà đủ? Em nói cho anh biết Lâm Vệ Đông, nếu anh dám ly hôn với em, em sẽ kiện với đơn vị của anh, chúng ta ai cũng đừng hòng sống dễ dàng!"
Lâm Vệ Đông cũng tức giận, chỉ vào cửa, lớn tiếng nói: "Được rồi, em cứ việc kiện, tốt nhất là để cho mọi người biết em đã nói những gì với mẹ anh!
Hai người càng lúc cãi nhau càng to hơn, đứa bé đang ngủ ngon lành trên giường tỉnh dậy, kêu khóc.
Y tá bên ngoài cũng bị tiếng ồn thu hút sự chú ý, đứng ở cửa hỏi: "Làm gì mà ồn ào thế? Ra ngoài mà nghe xem, phòng của anh chị ồn ào nhất dãy phòng này! Còn anh, một người đàn ông trưởng thành, vợ vừa mới sinh em bé, anh không thể nhường cô ấy đôi ba câu sao? Xem đứa bé bị dọa kia kìa.
Chuyện xấu trong gia đình không thể cứ vậy công khai. Sau khi cãi nhau với Trần Phương, Lâm Vệ Đông vẫn như cũ không muốn làm to chuyện, anh ta đứng dậy đi đến chỗ y tá xin lỗi rồi cười nói: “Xin lỗi đồng chí, tôi và vợ hơi kích động, cô yên tâm, chúng tôi sẽ không gây ồn nữa đâu.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây