"Thôi khỏi, tôi chỉ không quan tâm đến việc cô ta sinh con, cô ta liền muốn tôi khiêm nhường mới chịu bỏ qua quá khứ. Nếu bắt cô ta xin lỗi tôi, cô ta sẽ hận tôi đến chết." Trương Tú Mai vẫn đang bực bội. Bà ấy không quan tâm đến lời xin lỗi của Trần Phương, cũng không buồn nói thêm gì với Lâm Vệ Đông, đi lướt ngang qua anh ta.
Lâm Tĩnh ngừng nói chuyện với Lâm Vệ Đông và trực tiếp rời đi với mẹ. Về phần Lâm Vệ Đông, sau khi hai người rời đi, anh ta tức giận đi vào phòng bệnh nơi Trần Phương ở, trực tiếp ném chiếc bình sữa trong tay về phía Trần Phương.
Tuy rằng bình này làm bằng nhựa, Lâm Vệ Đông cũng không có ném vào mặt Trần Phương mà chỉ ném lên chăn, nhưng giọt nước bay tới bắn vào mặt Trần Phương, cô ta lập tức hét toáng lên: “Lâm Vệ Đông! Anh đang làm gì vậy?
"Phải hỏi là em đang làm cái gì mới đúng đấy?"
Lâm Vệ Đông cũng tức giận, "Trước đó anh đã nói với em những gì? Nói em thu hồi tính khí lại, cư xử tốt hơn trước mặt mẹ và Tĩnh Tĩnh. Kết quả em đã làm gì? Em còn muốn mẹ anh nhường nhịn, chăm sóc em, em còn không thèm soi gương xem mình có xứng đáng không?"
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây