“Đúng, tôi chính là không nhìn nổi cô… Hà Xuân Phương thẹn quá hóa giận, nhưng khi nhìn vào đôi mắt của Lâm Tĩnh, cô không thể nói tiếp, quay người đi và nói: “Từ nhỏ đến lớn, tôi luôn nghe mẹ tôi càm ràm, nói rằng cô hiểu chuyện, về nhà thì giúp đỡ gia đình làm việc, nói rằng cô thông minh, lần nào thi cử cũng đứng đầu. Mỗi lần càm ràm xong, mẹ cô ấy còn nói thêm một câu, đến lúc nào con mới hiểu biết như Lâm Tĩnh đây?
Bởi vì những lời nói của mẹ, Hà Xuân Phương bắt đầu để ý đến Lâm Tĩnh, cô ấy cố gắng tìm ra những điểm Lâm Tĩnh không tốt bằng cô ấy, muốn nói cho mẹ biết rằng Lâm Tĩnh không tốt đến như vậy.
Nhưng không có.
Điều này không phải là nói Lâm Tĩnh hoàn hảo không khuyết điểm, mà là cô hiểu chuyển, và đạt được thành tích xuất sắc đã đủ đáp ứng kỳ vọng của ba mẹ đối với con trẻ. Mà khi đó, Hà Xuân Phương lại vừa đúng không có cả hai điều đó.
Dần dần, tâm lý của Hà Xuân Phương thay đổi, cô ấy bắt đầu hi vọng Lâm Tĩnh không tốt đến như vậy.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây