Vì có một lần sau giờ học, cô thấy Lâm Tĩnh một thân một mình quá đáng thương đi đơn độc, nên đã đề nghị cô cùng tham gia chơi với nhóm cô ấy. Tuy nhiên, con mọt sách này không chỉ không vui, mà lấy lý do phải về nhà làm bài tập mà dứt khoát từ chối cô ấy. Khi đó, Hà Xuân Phương đang làm chị lớn cảm thấy không vui rồi.
Từ đó, không có nhiều cô gái cùng tuổi trong vài tòa nhà gần đó muốn chơi cùng Lâm Tĩnh.
Thêm vào đó, vào thời điểm đó, Lâm Tĩnh trông mảnh khảnh và tóc màu vàng, nên người ta đã đặt cho cô biệt danh là “Mầm Giá Đỗ. Cho đến khi Lâm Tĩnh lên cấp hai, khuôn mặt dần nở nang, tóc cũng biến thành màu đen, những người gọi biệt danh này mới dần trở nên ít đi.
Nhưng mối quan hệ giữa hai người không có sự cải thiện, nguyên nhân nằm ở Hà Xuân Phương. Khi ấy, Lâm Tĩnh bận rộn với việc học tập và không có thời gian để suy nghĩ về những điều ngoài học tập. Nhưng Hà Xuân Phương lại khác, cô ấy là một học sinh yếu, lúc nào cũng đứng cuối trong kết quả thi cử. Mỗi lần nhìn bảng điểm, mẹ cô ấy đều bảo cô ấy học theo Lâm Tĩnh. Với số lần lặp đi lặp lại nhiều như vậy, tất nhiên cô ấy không thể thích Lâm Tĩnh.
Tuy nhiên, khi ấy cô ấy cũng đã mười mấy tuổi, so với vài năm trước, cô ấy đã trưởng thành hơn không ít và không còn chơi trò chia bè kết phái. Tất nhiên, cô ấy làm vậy cũng vô dụng. Lâm Tĩnh khi ấy nằm trong nhóm học sinh giỏi, không cùng chung đường với họ, vì vậy cô ấy chỉ có thể cảm thấy khó chịu trong lòng.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây