Trần Phương lúc đó nhịn không được, bĩu môi nói: "Tôi không biết, cái gì cũng không nhìn thấy."
Trương Tú Mai đang đứng ở trước bệ bếp: “Trước nay chỉ nghe nói con gái tặng lễ vật cho ba mẹ, cô thì tính là cọng hành gì, còn muốn Tĩnh Tĩnh mua đồ cho cô sao?
Lâm Vệ Đông vừa mới tắm rửa xong ra khỏi phòng tắm, nghe được nửa câu sau của Trương Tú Mai liền vội vàng chạy tới hỏi: "Mẹ, có chuyện gì vậy?"
"Còn có thể có chuyện gì? Không phải do vợ của con sao, nghe người khác oán trách hai câu, liền oán trách Tĩnh Tĩnh hôm nay không mua gì cho hai người! Tôi cảm thấy rất kỳ quái, không nói đến những chuyện trước đây mà cô đã làm, cô lại không phải là ba mẹ của Tĩnh Tĩnh, dựa vào cái gì mà có thể nói được câu đó?"
Trương Tú Mai mắng một tràng, không chừa cho cô ta một chút mặt mũi nào, cô ta tức giận đến cả người đều phát run. Nhưng cô ta không dám đối đầu với Trương Tú Mai, chỉ bất bình gọi "Vệ Đông", hy vọng chồng của mình có thể nói giúp cô ta một câu.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây