Hôm nay Lâm Tĩnh và Kỷ Minh Quân đến đây, ngoài việc tặng quà nhân ngày lễ, họ còn muốn báo cho Trương Tú Mai một tin tốt.
Chỉ là lúc trước chỉ nói chuyện về quần áo, không tìm được cơ hội, bên ngoài nhiều người như vậy, Lâm Tĩnh định nói sau. Nhưng cô không ngờ mẹ cô hiểu lầm bởi do bọn họ không lên thủ đô, bà ấy kéo cô vào nhà hỏi, lúc này Lâm Tĩnh mới kể lại toàn bộ sự việc.
“Mẹ còn tưởng là..." Trương Tú Mai thở phào nhẹ nhõm, nhưng bà ấy cũng không nói thêm gì nữa, chỉ quan tâm hỏi: "Vậy các con không về thủ đô, dì của thằng bé có biết không? Có phản đối gì không?"
"Anh ấy nói hai ngày nay anh ấy sẽ dành chút thời gian gọi điện cho họ, đó là ý kiến của anh ấy thì chắc sẽ ổn thôi. Anh ấy nói là dì và chú của anh ấy rất ôn hòa." Lâm Tĩnh suy nghĩ một lúc rồi nói: "Thật ra, tuần trước khi con đi mua quần áo cho ba mẹ, chúng con cũng đã mua quà để gửi qua đó, nhưng không biết đến cuối năm có chuyển kịp không.
Trương Tú Mai cảm thấy nhẹ nhõm: "Các con có thể sắp xếp tốt như vậy thì thôi." Nói xong, ánh mắt của bà ấy rơi vào bụng của Lâm Tĩnh.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây