Sau khi mặc xong áo len, Lâm Tĩnh dẫm lên dép đứng trước tủ quần áo chọn đồ, thật ra cũng không có gì để chọn, tổng cộng chỉ có hai cái áo bông dày. Ngón tay Lâm Tĩnh chọn tới chọn lui, đang chuẩn bị chọn cái áo khoác mới mua hồi trước, đột nhiên nhớ đến một chuyện.
Sau khi Thẩm Văn Lệ được giao việc, thời gian cô lên trường bỗng trống ra, mặc dù vẫn phải xem một chút, nhưng không cần như lúc thử việc luôn ngồi ở phía sau phòng học. Hai phòng sát vách vẫn chưa dọn dẹp, đến năm sau nhất định không có thời gian làm, chi bằng nhân dịp mấy ngày rảnh này mà dọn dẹp.
Nghĩ đến đây, Lâm Tĩnh cầm lấy đồng phục mà xưởng may mặc phát, mặc áo len bên ngoài, rồi ra ngoài đánh răng rửa mặt.
Ăn sáng xong ra ngoài, vừa gặp Tống Ngọc Bích và Thẩm Văn Lệ từ nhà đi ra, nhìn cô mặc đồng phục, đội mũ đồng phục, Tống Ngọc Bích hỏi: “Em ăn mặc như vậy là muốn đi đâu thế?’
“Đi làm. Lâm Tĩnh trả lời.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây