Lâm Tĩnh mỉm cười nói: “Đồng chí Thẩm Văn Lệ, cô có thể quay người lại rồi.
Thẩm Văn Lệ hơi căng thẳng, mặc dù lúc lên lớp những đứa trẻ phản ứng rất tốt, nhưng cô ấy quả thật không có nhiều tự tin, bởi vì từ nhỏ đến lớn, cô ấy chưa từng được khẳng định.
Cho dù thi được hạng nhất, đó cũng chắc là đề thi quá đơn giản, lúc bắt đầu làm việc thì hoàn thành nhiệm vụ trước, đại đội trưởng cũng chỉ sẽ nói phân cho cô ấy việc nhỏ, sau khi kết hôn thì càng như vậy, làm tốt việc thì là điều đương nhiên, không làm tốt việc tất nhiên là tại cô ấy vụng về như lợn.
Vì thế sau khi mất con trai, cô ấy hối hận, tự trách, càng không biết người giống cô ấy tiếp tục sống trên đời này để làm gì?
Thẩm Văn Lệ nắm chặt hai tay, cô ấy không biết, lần này bản thân làm có đủ tốt hay không.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây