Lâm Tĩnh không thèm đếm xỉa đến Phương Á Lan, cúi đầu dỗ dành Triệu Hướng Bắc.
Mặc dù Phương Á Lan rất khoẻ nhưng cô ta đang mặc quần áo mùa đông rất dày, bả vai Triệu Hướng Bắc không bị thương, sau khi được buông ra, vặn một cái thì không còn khó chịu nữa, tiếng khóc của cậu bé cũng từ từ ngừng hẳn, cậu bé rúc vào lòng của Lâm Tĩnh.
Cảnh này như kim châm vào Phương Á Lan, cô ta quay người lại gọi chủ nhiệm Tề: “Chủ nhiệm Tề anh cũng thấy rồi đấy, Lâm Tĩnh đã mua chuộc những đứa trẻ này từ lâu rồi, ngay cả con trai của tôi cũng cần cô ta chứ không cần tôi, lời của chúng sao mà chắc chắn được?
Những lời này như chọc giận những vị phụ huynh, Bao Mỹ Cầm đứng dậy nói: “Phương Á Lan cô có ý gì? Lời của những đứa trẻ không chắc chắn sao? Ý của cô là chúng đang nói dối, còn lời của cô mới là thật?
Mẹ của Giai Giai cũng tức giận, giọng nói trở nên cay nghiệt: “Còn con trai cô nữa, đó là con trai của cô sao? Chỉ là một người mẹ kế, còn xem mình là mẹ ruột à?
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây