Lâm Tĩnh lại nhớ lại lúc Phương Á Lan cùng Triệu Hoằng Nghị trước khi kết hôn, Kỷ Minh Quân nói ra những lời phân tích suy nghĩ của Triệu Hoằng Nghị, lãnh đạm nói: “Đại khái là nghĩ mình có thể quản nổi.
“Quản nổi cái rắm. Trên mặt Tống Ngọc Bình lộ vẻ bất mãn: “Đàn ông bọn họ đều như vậy, vừa tự đại vừa kiêu căng, chắc chắn là cho rằng vợ đã đón vào cửa thì là người của mình, bản thân nói đi hướng đông vợ không dám rẽ hướng tây, mặc cho bản thân sắp xếp. Nhưng bọn họ lại không nghĩ, mỗi ngày bọn họ về nhà liền chỉ biết nằm, không làm việc nhà, không chăm con, cứ vậy mà để bản thân sống như một tên mù, nếu như vợ mà có ý đồ khác, muốn qua mặt bọn họ còn không phải chuyện dễ như trở bàn tay à.
Lâm Tĩnh cảm thấy lời Tống Ngọc Bình nói rất có đạo lý, người quân nhân có lúc bận rộn, nhưng lúc được về nhà lúc sáu giờ cũng không ít, dạo trước Kỷ Minh Quân còn có thể ngày nào cũng đến đón cô tan làm.
Nếu như Triệu Hoằng Nghị có lòng, không cần đến mỗi ngày, chỉ cần thỉnh thoảng tiện đường đến đón Triệu Hướng Bắc thì vẫn được, nhưng từ lúc thành lập nhà trẻ đến nay đã là hơn hai tháng, anh ta chưa từng đến nhà trẻ, nếu như Phương Á Lan muốn lừa gạt anh ta, muốn lừa thế nào mà chẳng được.
Dù sao Tống Ngọc Bình cũng là nhân viên của hợp tác xã cung tiêu, tuy rằng công việc không bận rộn, nhưng rời bỏ công việc quá lâu cũng không tốt, sau khi nghe ngóng được kết quả, cô ấy liền quay về chỗ làm.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây