Sau khi nghỉ học thì Thẩm Văn Lệ cũng không tiếp xúc bao nhiêu, cô phải đi làm, từ sáng sớm đến tối muộn, buổi tối thì mệt mỏi nằm uỵch xuống giường đi ngủ, sau khi tỉnh dậy thì lập tức phải chào đón một ngày bận rộn.
Sau khi kết hôn xong thì cũng tốt hơn chút, cô ấy không cần xuống ruộng làm việc, nhưng việc nhà vẫn không bớt, rau quả ở trong vườn, nuôi gia cầm ở sau nhà, thậm chí quần áo cả nhà, tất cả đều do một mình cô ấy giặt. Sau khi sinh con xong thì cô ấy càng bận rộn, những người khác đẩy cho cô ấy còn không kịp, làm sao có thể làm thay cô ấy được.
Bởi vậy, nói về trình độ văn hóa, Thẩm Văn Lệ bỏ học 10 năm cũng không tốt hơn mấy đứa trẻ bao nhiêu. Cũng may là cô ấy còn nhận biết được các chữ cơ bản, nếu không biết thì cũng có thể hỏi Trần Uy, mặc dù trình độ văn hóa của anh ấy cũng không cao, nhưng sau khi vào quân đội thì được bồi dưỡng khóa cải thiện trình độ văn hóa, còn đi học trong học viện quân sự một năm.
Nhưng chỉ biết các ký tự thì vẫn chưa đủ, còn phải ghi nhớ và nói ra chúng. Chỉ nói thôi cũng chưa đủ, mà còn phải nói thật sinh động, Trần Uy không thể giúp cô ấy điểm này được, bởi vì cho dù cô ấy có nói thế nào thì Trần Uy cũng sẽ nói hay.
Nhưng mà Tống Ngọc Bình lại rất ủng hộ việc làm của Thẩm Văn Lệ, chủ động đưa con của mình đến “cống hiến, thế là hôm qua hai đứa nhỏ không cần làm gì cả, mà chỉ đến nghe Thẩm Văn Lệ kể chuyện.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây