Bởi vì Phương Á Lan ở cách Lâm Tĩnh một nửa đoạn đường, cho nên vừa rồi Lâm Tĩnh không nhìn thấy rõ mặt của Triệu Hướng Bắc, chỉ biết là cậu bé đang khóc, nhưng không biết là cậu bé bị thương.
Mãi đến khi đi đến cửa cung tiêu xã cửa đến gần Phương Á Lan, Triệu Hướng Bắc cũng thả hai tay đang lau nước mắt ra, thì Lâm Tĩnh mới nhìn thấy trên mặt cậu bé toàn vết thường, hôm qua vẫn còn đủ răng cửa mà hôm nay đã gãy mất một chiếc thì liền gọi Phương Á Lan lại hỏi: "Hướng Bắc sao vậy?"
Phương Á Lan đang bị Triệu Hướng Bắc khóc đến mức cảm thấy phiền lòng ý loạn, nghe thấy tiếng của Lâm Tĩnh thì dừng chân, không nhịn được mà nói: "Còn có thể thế nào? Không phải chỉ ngã một chút thôi sao, thằng bé thích khóc."
Nghe Phương Á Lan trả lời, sắc mặt của Tống Ngọc Bình cũng không tốt, đây có phải là lời của một người mẹ nên nói không?
À, cô ấy quên, Phương Á Lan chỉ là mẹ kế.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây