Thế là Kỷ Minh Quân lại giải thích một lúc đây không phải ếch xanh mà là ếch trâu. Mặc dù Tống Ngọc Bình chưa từng ăn ếch trâu, nhưng dù sao thì cô ấy cũng đã tùy quân vào năm, biết trước hoặc sau tết thì ngoài chợ sẽ bán ếch trâu, không quá kinh ngạc, chỉ là có chút hiếu kỳ: "Cậu muốn mời khách sao?"
"Hả?" Kỷ Minh Quân xử lý xong con ếch trâu cuối cùng, cho thịt trắng vào bên trong chiếc chậu, những con không cần thì ném vào bên trong sàng, những con có mùi hôi tanh thì sẽ đợi lát nữa rồi ném vào thùng rác.
"Vậy tại sao cậu lại mua nhiều ếch trâu như vậy?" Tống Ngọc Bình hỏi.
"Chỉ là tôi và Tĩnh Tĩnh ăn." Kỷ Minh Quân nói xong lại hỏi: "Mọi người có ăn không? Nếu ăn thì tôi sẽ chia cho một nửa nhé?"
"Không cần!" Tống Ngọc Bình vội vàng lắc đầu, nói xong còn cảm thấy giọng điệu của mình quá căng thẳng, giải thích nói: "Tôi chưa từng ăn, cũng không biết làm."
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây