Người lớn cảm thấy Triệu Hướng Bắc còn bé nên không hiểu chuyện, trên thực tế trẻ con rất mẫn cảm, cậu bé để tất cả mọi thứ ở trong mắt, tất nhiên là sẽ thân thiết với Lâm Tĩnh.
Bởi vậy khi Lâm Tĩnh hỏi cậu bé có muốn đến nhà mình chơi không, cậu bé cũng giống như vừa rồi, ngoan ngoãn trả lời: "Muốn!"
Phương Á Lan nhăn mặt, cô ta không nghĩ rằng Lâm Tĩnh sẽ có một chiêu rút củi dưới đáy nồi như thế, càng không nghĩ rằng cái cùi chỏ nho nhỏ của Triệu Hướng Bắc đã bắt đầu ngoặt ra bên ngoài. Nhưng cô ta không dám tức giận với Triệu Hướng Bắc, chỉ có thể cố gắng nở nụ cười nhắc nhở: "Hướng Bắc con quên rồi sao, buổi sáng hôm nay ba của con bảo con đi về sớm đấy."
Triệu Hướng Bắc cố gắng nhớ lại, nhưng cũng không thể nhớ ra chuyện này, nhưng dù sao thì cậu bé cũng là trẻ con, nhìn thấy Phương Á Lan nói chắc chắn như vậy thì trong lòng cũng không biết chắc, chỉ có thể lưu luyến nhìn về phía Lâm Tĩnh.
Chú ý tới ánh mắt của Triệu Hướng Bắc, Phương Á Lan tức đến mức muốn té ngửa, sợ Lâm Tĩnh thật sự bắt cóc con trai kế, vội vàng nói: "Nếu như Mẫn Mẫn không muốn đến nhà chúng tôi, vậy thì chúng tôi sẽ đi trước, có lẽ lúc này ba của Hướng Bắc cũng về đến nhà rồi."
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây