Thái độ của Thẩm Văn Lệ rất tốt, nghe xong lời của anh ấy thì cảm ơn liên tục, một người đàn ông như chủ nhiệm Tề cũng cảm thấy chua xót trong lòng, nhưng thái độ của Phương Á Lan thì không khiến cho người khác cảm thấy hài lòng.
Thật ra lúc mới nhìn thấy Chủ nhiệm Tề thì Phương Á Lan cũng rất vui vẻ, ít nhất... thì trên khuôn mặt có nụ cười tủm tỉm, còn nói muốn pha trà cho anh ấy. Nhưng anh ấy đang vội, làm gì có tâm trạng uống trà của cô ta, liền xua tay nói: "Không cần, tôi đến đây cũng chỉ muốn nói cho cô biết một chút chuyện, nói xong thì tôi sẽ rời đi."
Phương Á Lan vui mừng: "Ừ, anh nói đi."
"Là như vậy, bây giờ có hai người muốn cạnh tranh vị trí làm người trông trẻ..."
Sắc mặt của Phương Á Lan lập tức cứng lại: "Sao lại có hai người? Không phải việc này còn chưa công bố sao? Lâm Tĩnh đã nói gì với anh?"
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây