Bởi vậy, mặc dù nhà Tống và nhà Triệu cách xa, người hai nhà không liên quan gì đến nhau, nhưng ấn tượng của Tống Ngọc Bình đối Phương Á Lan vẫn luôn không quá tốt, cảm thấy người này quá ham hư vinh.
Nhưng nếu nói Tống Ngọc Bình ghét Phương Á Lan thì cũng không đúng, dù sao cũng không liên quan gì đến nhau, cho nên cô ấy cũng sẽ không nghĩ xấu cho người khác, nghi hoặc hỏi: "Chuyện như thế nào?"
Lâm Tĩnh cười khổ: "Còn có thể là chuyện gì, em bảo cô ta đi hoàn thành thủ tục như thường lệ, kết quả chủ nhiệm Tề lại nói, Phương Á Lan nói với anh ấy là em bảo cô ta đi hoàn thành quá trình."
Mặc dù nghe hai câu này không quá khác biệt, nhưng về chi tiết thì lại có khác biệt rất lớn, Lâm Tĩnh có ý là làm theo quy định, nhưng câu nói của Phương Á Lan lại là một loại bày tỏ, khiến ai cũng sẽ tưởng là Lâm Tĩnh đã đồng ý, cô ta chỉ cần hoàn thành quá trình là xong.
"Đây không phải là lừa cả hai bên sao?" Tống Ngọc Bình đã ở cung tiêu xã nhiều năm như thế, đã gặp rất nhiều loại người, làm sao có thể không đoán ra ý định của Phương Á Lan, hỏi: "Cậu không đồng ý để Phương Á Lan làm người trông trẻ sao?"
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây