"Tối hôm qua em đi ngủ sớm." Kỷ Minh Quân đang nói thì lật người qua, đè Lâm Tĩnh xuống, sờ lấy má của cô hỏi: "Còn buồn ngủ không?"
Sau khi nói chuyện, thật ra Lâm Tĩnh đã tỉnh táo, hoàn toàn không thấy buồn ngủ, nhưng nhìn đôi mắt đen của Kỷ Minh Quân thì cổ họng của Lâm Tĩnh chuyển động động nói: "Có chút."
Kỷ Minh Quân à một tiếng, vô cùng vô lại mà nói: "Vậy tức là không quá buồn ngủ."
Sau đó cúi đầu hôn Lâm Tĩnh.
Mình còn chưa đánh răng!
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây